Chữ Việt Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Thư gửi người bạn già...hay ghen!

Go down

Thư gửi người bạn già...hay ghen! Empty Thư gửi người bạn già...hay ghen!

Bài gửi by hoàng bạch thước 1/11/2014, 06:04

Thư gửi người bạn già...hay ghen!


Bác Thức thân mến!

Trước tiên, em xin phép bác nếu những lời em nói đây có gì không nên không phải mong bác niệm tình bỏ qua! Chẳng là thế này,đọc xong thư bác em tức lắm! Tức anh ách ấy! Em thì kém tuổi bác nhiều! Dĩ nhiên là chả dám gọi là dậy khôn,dậy ngoan,chỉ xin trộm nghĩ thế này bác với em mình coi nhau như là anh em,ngồi nhâm nhi chén trà hay khề khà cốc rượu,rồi mình trong lúc trà dư tửu hậu cùng thảo luận điều hơn,lẽ thiệt xem có thể bàn thủng mối bận lòng canh cánh của bác không nhé!
Bác Thức thân mến!
Em nghĩ bác là người đọc sách thánh hiền nhiều những Tam Cương,Ngũ Thường,Đại trượng phu,Quân Tử nhất ngôn nói chung là cách xử thế,quan niệm sống của người xưa bác đả thông suốt,em thì chả được như bác,cũng có đọc những điều người xưa nói nhưng không thích đem ra áp dụng vào đời sống lắm,em thấy những quan niệm đó thiếu uyển chuyển, chú tâm nhiều về củng cố cho sự thống trị Quân Sư Phụ,mình cứng nhắc một điều Khổng Tử nói hai điều Khổng Tử dậy là có ngày bỏ của chạy lấy người không kịp đấy bác ạ! Nói thế không phải là chê trách những người còn theo học thuyết xưa là cổ hủ,câu nệ,trái lại theo em thời buổi này có những người biết tôn trọng những tinh hoa tinh thần xưa như bác là rất tốt,nhưng để cho hoàn toàn tốt,giá trị tăng vượt bậc thì mình nên uyển chuyển thay đổi đôi chút cho hợp với cuộc sống hiện tại,em nói thế này có gì sai trái bác chỉ bảo thêm. Em có thằng bạn suốt ngày cờ bạc chẳng lo làm ăn gì cả,mình lấy lòng nhân thương nó,giảng giải đạo nghĩa:
Cờ bạc là bác thằng bần
cửa nhà bán hết tra chân vô cùm!
Rồi thì vận dung trí tuệ,đem đạo nghĩa bạn bè lễ phép thiếu điều năn nỉ khuyên bảo nó cải tà quy chánh bỏ cờ bạc cho vợ con nhờ, vậy mà ừ ừ đấy nhưng lời nói theo mây ngàn bay từ lỗ tai này qua lỗ tai kia mất tiêu luôn! Đó là chưa kể biết bao lần vay mượn,đếm không xuể khi năm chục.lúc một trăm,mỗi lần ngửa tay mượn tiền ăn nói ngon lành lắm:mày yên tâm bà hú kỳ này tao độp một phát đèn chớp,còi ré, lên hết mấy ông thần Aladin là vốn lời trả mày đầy đủ,kèm thêm vài trăm lẻ cho mày tha hồ mua ông già chống gậy nắp đen đàng hoàng! Ông già chống gậy đâu chưa thấy,chỉ thấy lời hứa hoàn toàn thiếu bảo kê,tín nhiệm của nó vừa tiền trao tay là... tàng hình luôn! Nghĩa là một đi không bao giờ trở lại. Em hỏi bác với một thằng bạn thay đổi chữ tín xoành xoạch như vậy chẳng lẽ em cứ nhân,lễ,nghĩa,trí,tín với nó hoài! Mà cái thằng này là bạn chí cốt cũng y hệt bác và anh bạn của bác bây giờ,cũng cùng học từ tiểu cho hết trung học,cũng lính tráng cùng binh chủng,đơn vị, nói bác bỏ lỗi đôi khi chơi bắn bi hay đánh đáo kẹt quá cũng chọi hay bắn chung một lỗ với nhau vẫn mày tao chi tớ ngon lành như thường! Thế nên những lời người xưa nói cái gì còn dùng được thì dùng tiếp,cái nào thấy không còn thích hợp cứ mạnh tay bỏ, chả tội gì mà khư khư,cứng nhắc bác nhỉ! Dại mồm,dại miệng lỡ chẳng may có mệnh hệ nào theo ông bà vì những lời xa lơ,xa lắc ấy gặp lại mấy sư phụ ngày xưa chắc thế nào cũng bị mấy ông cười hô hố mà rằng:Ơ hay! Chú mày sao ngây thơ thế,những lời dậy bảo của tao là dành cho cái xã hội cả mấy trăm năm trước chứ xã hội của chú mày đang sống bây giờ đã hoàn toàn khác! Ngày xưa con cái còn biết ngồi quạt cho cha mẹ ngủ,sẵn sàng cởi áo để muỗi đốt cho khỏi đốt cha mẹ,còn xã hội của chú mày bây giờ! Tao coi trên nết cha mẹ phải thay nhau ngồi quạt cho thằng con trai duy nhất nhậu xỉn ngủ,lỡ mỏi tay hay buồn ngủ là nó ngồi dậy thẳng tay tát vêu mồm,xưng má tức thì,cần tiền để độp đá không cho là rủ bạn bè về... chặt luôn! phê đã,phải trái chuyện nhỏ tính sau! Sở dĩ em mạn phép bác lan man đôi chút về giá trị xưa và xã hội nhiễu nhương ngày nay cùng nói sơ về thân thế,sự nghiệp của thằng bạn em là để bác thấy mình vẫn còn may mắn khi so sánh người bạn thân đang chung nhà của bác với ông bạn tứ đổ tường hết ý của em bây giờ.Em chạnh nghĩ rằng:  
Thức khuya mới biết đêm dài
ở lâu mới biết thằng này con kia!
Xét người theo hành xử,cách sống,lời nói từ hồi nào tới giờ chứ không theo những cử chỉ bộc phát cảm hứng nhất thời,em nói thế bác nghe có phải không ạ? Thành thử, người bạn của bác có thỉnh thoảng con mắt lúng liếng,miệng cười ngỏn ngoẻn hay hát Karaoke xong chúm chím cười,mắt nhìn bâng quơ âu cũng là điều... bình thường! Em thú thật với bác là đôi khi lại nhà bạn bè hát Karaoke xong em cũng có khi chúm chím cười,mắt nhìn bâng quơ mà bạn em chẳng thằng nào thấy muốn cho em... ăn thoi cả! Thường thì sau một bài hát Karaoke giúp vui người hát cười hay bâng quơ nhìn đâu đó là do có kỷ niệm liên quan tới bài hát đó thế thôi! Chuyện chẳng có gì phải ầm ĩ bác Thức ạ! Em trộm nghĩ bác năm nay đã bẩy mươi,bạn bác chắc cũng cỡ đó không kém và bác gái chắc là cũng đã trên sáu mươi hay cũng tròm trèm bẩy chục! Mất nước,tan nhà dắt dìu nhau đi từ thời trai trẻ ba mươi,ở chung với nhau đến nay cũng đã được gần bốn mươi mùa... lá rụng!nếu người bạn bác có tà ý thì cũng đã có từ lâu rồi,làm gì phải đợi đến bây giờ mới... lòi tà ý ra,mà tà ý đó lại nhắm vào một bà cụ không sáu mươi thì cũng gần bẩy chục!Em nghĩ bác và bác gái giống như hai con chim họa mi... già nhưng con tim còn rất nồng nàn,yêu nhau tha thiết bỗng một ngày nào đó có con chim họa mi trống cũng... già khác chợt nhìn bâng quơ con chim họa mi mái già và chúm chím cười thế là con chim họa mi trống già kia đâm... nhột! như bác đang nhột bây giờ! Bẩy mươi mà vẫn còn yêu thương đến độ thấy ai đó cười cười vu vơ với người mình yêu quý là cảm thấy... nhột liền thì quả thật nghĩa Tào Khang,Tình vợ chồng của bác xứng đáng được gọi là "Thiên thu tình sử"đấy bác Thức ạ! Theo thư,thì người bạn của bác ở vậy từ hồi nào đến giờ,nói theo chữ nghĩa giang hồ là còn... din kỳ cựu! Lúc đầu bác tưởng là lại cái nhưng sau đó len lén rủ nhau đi trả thù dân tộc thì không phải,nòng súng nhân đạo vẫn ngon lành nổ phát một hay liên thanh đì đùng,ngon lành như ai! Em mạn phép bác trộm nghĩ thế này:Những nhận xét của bác về người bạn chỉ là thuần về mặt vật chất mà vật chất thì chỉ là một nửa của vấn đề! Còn một nửa tinh thần nữa,biết đâu bạn bác đang:
Nỗi lòng biết tỏ cùng ai
đành thôi ôm chặt cho ngày tháng qua!
Vâng! Biết đâu đấy,bạn bác cũng đã có một"thiên thu tình sử" nhưng chắc là oan trái,đoạn trường sao đó nên"đành thôi ôm chặt cho ngày tháng qua!"Em lại xin phép bác để lan man về một anh bạn thân khác cũng giông giống như bạn bác bây giờ,nghĩa là năm nay cũng đã móm mém ngoài sáu chục,cũng ở vậy một mình,anh bạn này của em vô cùng... nhát gái! theo lời tâm sự duy nhất trong một lần chỉ hai đứa"quắc cần câu!" thì ngày xưa, người xưa đó ở cùng xóm, chơi với nhau từ khi còn bé,lớn lên cả hai có tình ý với nhau mà chẳng hề hay! Chỉ biết khi xa thì thấy nhơ nhớ,khi gần thì thấy vui vui! Ngày tháng qua đi mà vì nhát gái nên chàng chẳng thốt lên được một lời yêu nào! để rồi nàng bị bố mẹ bắt đi lấy chồng,trước khi con sáo sang sông chàng và nàng gặp nhau lần cuối,nàng nước mắt như mưa ngâu,sụt sùi trách móc rằng"sao anh không nói một lời gì!"Sau đó nàng theo chồng là lính ra tận miền trung xa xôi,biệt vô âm tín trong cuộc di tản kinh hoàng! Chàng bây giờ đã già,chiếc khăn tay đẫm lệ ngày xưa đó vẫn gìn giữ,nâng niu cẩn thận! Và chàng... làm thơ! Bài thơ thật ngắn duy nhất và cuối cùng:
Chàng giữ mãi mảnh khăn xưa ngày ấy
chưa một lần nào dám mở ra coi
sợ mở ra bay mất lệ mi người!
Đấy! bác xem,theo lời tâm sự duy nhất của bữa"quắc cần câu" ấy thì anh bạn em cứ khư khư... hối hận theo kiểu đấm ngực lỗi tại tôi,lỗi tại tôi mọi đàng! Rằng là tại vì mình đã im lặng không chịu nói một lời gì thế nên người xưa mới bị bố mẹ bắt đi lấy chồng,để rồi ra đi vĩnh viễn trong cuộc di tản kinh hoàng miền trung!Lúc đầu em cũng nghĩ lung tung chắc thằng này thuộc típ đàn ông xem đàn bà,con gái như... ác quỷ,kẻ thù truyền kiếp hay bóng lộn,bóng lẹo gì đây!Thỉnh thoảng khi chỉ có hai thằng chén chú,chén anh tăng đầu không sao,qua tăng hai là mưởi lần như một nó tay quàng vai,miệng ghé sát mặt hơi thở khà như rắn hổ mang làm nhà,lảm nhảm:mày biết không thế này,mày hiểu không thế kia ôi thôi đủ thứ chuyện!Lúc đó em nghĩ dại: bỏ mẹ có ngày thằng này làm mình bị... Tào Tháo đuổi không chừng!Nhưng khi đã hiểu ra tại sao thì em vừa thương,vừa buồn cho nó bác ạ,cố gắng giảng giải đủ điều để cho nó nguôi ngoai cũng chẳng đi tới đâu!
Bác Thức thân mến!
Mọi người quanh ta đang tất bật chạy đôn,chạy đáo kiếm tiền để trả nợ xe,nợ nhà,đi làm bị chủ to tiếng sỉ vả không dám cãi vì sợ mất việc,về nhà đôi khi bị vợ xử hiếp không dám hó hé vì sợ bị cảnh sát... còng! Bác và bác gái cùng người bạn được thoải mái hát Karaoke cười chúm chím,nhìn vu vơ như thế em nghĩ là... quá đã!
Bác nghe lời em! Bữa nào rảnh rỗi bác ra vườn sau trồng một cây chanh,một hai năm sau cây chanh nở hoa,kết trái bác thong thả dắt bác gái cứ từ từ từng bước(coi chừng té thì khổ!) hai vợ chồng già cùng nhìn thành quả và bác... ngâm nga thế này:
Cây chanh nở ra hoa chanh
yêu ai cũng vậy yêu anh cho rồi!
Em bảo đảm bác gái cứ gọi là chết đứ đừ! Ai đẹp trai,đại gia tiền rừng,bạc bể cũng đửng hòng bác gái để ý tới! Có một ông chồng già biết trồng cây rồi chỉ hoa nói lời ngọt ngào như thế làm sao ai hơn được nữa! Phải không bác?
Xin phép bác cho em được nói vài lời cuối chí tình,chí cốt: Tuổi già là tuổi để vui không phải để giận hờn,cau có vu vơ. Tuổi già là tuổi để buông,càng buông nhiều càng... tốt cho lòng thanh thản cho dạ bình yên, Tuổi già là tuổi để uống trà,làm thơ,đi chơi đây đó cho đời như... mây! Lận đận vơ vào rồi khư khư ôm chặt làm chi những muộn phiền bóng gió mà biết đâu"coi vậy chứ không phải vậy!" hả bác.
Giáp Ngọ đã về,em thân kính chúc bác và bác gái cả người bạn già chung nhà của bác:Sức khỏe,tâm thanh thản và nhất là thật vui như mùa xuân đang nhẹ nhàng mời gọi quanh ta.

hoàng bạch thước
(Cabramatta 2014)

hoàng bạch thước

Tổng số bài gửi : 287
Join date : 11/11/2012

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết