Chữ Việt Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Tình yêu giống như que diêm.

Go down

Tình yêu giống như que diêm. Empty Tình yêu giống như que diêm.

Bài gửi by hoàng bạch thước 31/10/2014, 12:54

Tình yêu giống như que diêm.





Bỗng dưng tui thấy mình khôn liền ngộ ra được một điều, cuộc đời này là một ván bài huề vốn!lọt lòng mẹ với hai bàn tay trống trơn nắm chặt không khí!lớn lên một chút mân mê bầu vú mẹ,bú lấy bú để lớn lên nữa cũng vẫn mân mê bầu vú cũng vẫn bú lấy bú để!ván bài tiếp tục với những thắng thua còn mất của đời,những dầy vò,đau đớn,nhẫn nhục,khắc khoải,mỏi mòn,tiếc nuối,ngỡ ngàng kèm theo những hân hoan,sung sướng,mê mẩn,độ lượng,đắm đuối,yêu thương,bình thản và rồi sinh con này đẻ con nọ và rồi tóc bạc da mồi và rồi nằm xuống hai bàn tay vẫn trống trơn cùng không khí như thuở lọt lòng,huề vốn! trước có sao sau như vậy,nói theo kiểu của mấy ông thi sĩ thì là:
lọt lòng mẹ hổng có gì
đến khi nằm xuống cũng thì nothing!
Hổng lẽ cuộc đời lại vô duyên,lãng nhách đến độ lãng xẹc như vậy sao ta?
Hổng lẽ cuộc đời lại là một hành trình đầy lầm lỡ đến độ lầm lạc để rồi khi hiểu ra được cái lý lẽ nothing đó thì:
Hiểu ra được lẽ vô thường
bước chân đã lạc giữa đường nhân gian (thơ Hồ Ông)
Chắc hổng phải vậy đâu,tui tự an ủi mình như vậy,ông bà dạy rằng nói đi phải suy nghĩ lại,tui đưa hai tay ôm chặt lấy đầu,nhắm mắt suy nghĩ lại và tui thấy mình  chợt khôn liền ngộ ra được một điều khác nữa(sao mà tui khôn liền hoài vậy trời!)hãy cứ coi như khi bắt đầu vào cuộc đời giống như bỏ một món tiền vào ngân hàng năm này tháng nọ món tiền đó sẽ sinh lời(không sinh lời ai bỏ vô chi,ngu sao!)cuộc đời cũng vậy năm này tháng nọ cái vốn là thân xác sẽ cũng sinh lời và cái lời này của cuộc đời mỗi chúng ta theo sự khôn liền mới vừa rồi của tui chính là........Tình yêu,vâng tình yêu ai yêu nhiều người đó lời nhiều ai yêu ít người đó lời ít ai không yêu người đó không phải lời ít hay nhiều mà là........ đang có vấn đề!
Mà cái sinh lời tình yêu nó khác cái sinh lời tiền bạc,tiền bạc lời bỏ vô vốn càng nhiều còn tình yêu càng cho đi càng thêm nhiều tình yêu khác(ngộ nha!)hãy nhắm mắt để cho thân xác và đầu óc được thảnh thơi trong khoảng không gian nhờ nhờ đang có trước mắt lắng nghe tiếng chuông của tình yêu vang lên,đó thấy chưa rõ ràng là hai nốt nhạc của một bản nhạc tuyệt vời đồ ....rê!nghe lại nữa nha đồ.....rê!tình......yêu!tình .......yêu!(đừng bậy bạ đọc lộn là đồ......dê!đồ.....dê! đó nha)
Tình yêu ngộ lắm!không giống như tô phở hay dĩa bánh cuốn hoặc ổ bánh mì thịt đói là nhào tới ăn liền,tình yêu thèm lắm rồi nhưng vẫn con cà con kê,nói đông nói tây cho đã rồi mới nói.........yêu!hãy nghe:
cây chanh nở ra hoa chanh
yêu ai cũng vậy yêu anh cho rồi!
hoặc:
hôm qua con gà nó la
hình như nó biểu tui qua yêu người
Tình yêu đôi khi như một cái vòng luẩn quẩn,nó mang lại rất nhiều tiếng cười thầm lặng đồng thời nó cũng để lại không ít những giọt nước mắt ngỡ ngàng:
Đêm qua có kẻ ngu ngơ
dưới trăng ngồi viết bài thơ đời mình
đọc thơ chạnh nhớ cuộc tình
nhớ tình ngồi khóc một mình dưới trăng  
Tình yêu là những giọt nước mắt được gói ghém cẩn thận canh cánh bên lòng suốt cả một đời:
Chàng giữ mãi mảnh khăn xưa chiều đó
chưa một lần dám mở ra coi
sợ mở ra bay mất lệ mi người
Tình yêu là những ví von,những so sánh chẳng lẽ thế này chẳng thà thế kia hay chẳng yêu thế nọ,đi đâu không đi luôn đi,còn quay nhìn nhau nữa làm chi để cho kẻ ở người đi lòng ngổn ngang trăm mối:
chẳng lẽ gọi nhau cố nhân
khi tình còn đó chợt gần chợt xa
chẳng lẽ đi về mình ta
khi người vẫn đó thoạt xa thoạt gần
hoặc:
chẳng thà đừng qua đời nhau
để chi một chút tình sầu rồi thôi
chẳng thà người đừng yêu tôi
đời đâu bèo dạt mây trôi thế này
hoặc:
chẳng yêu nhau nữa thì thôi
nhìn nhau còn đó cái đuôi làm gì
chẳng yêu lệ đừng ướt mi
để tôi cứ tưởng tình đi tạm thời
Một bữa nọ ở khoảng không thời  gian chỉ có hai người,người đàn bà thường đi cạnh đời tui hỏi:
anh còn yêu em không?
không!
trời đất sao anh đành đoạn vậy!dẫu như vì thời gian mà tình phai lạt thì anh cũng nên nói có để cho em được sống trong mộng tưởng hạnh phúc vẹn toàn!(phực đèn màu!)
em!đây là lần đầu tiên và cũng là cuối cùng,anh sẽ không bao giờ lập lại,hãy lắng nghe anh nói(tui đóng kịch vậy thôi để tạo sự chú ý chứ ai nỡ nói chuyện với đàn bà như vậy!đúng hông?)anh yêu em bằng một tình yêu vô lượng,nghĩa là tình yêu anh dành cho em không có là bao nhiêu ký hay bao nhiêu lít hết trơn,bởi vậy khi em hỏi anh còn yêu em không anh trả lời không là vì tình yêu đã vô lượng thì làm sao có chuyện còn mất dù ít hay nhiều?nếu em hỏi anh yêu em không?anh trả lời có liền còn em hỏi anh còn yêu em không anh luôn luôn trả lời không.(cái này là tui nói thiệt chứ hổng phải đóng kịch đâu nha!đôi khi một lời nói hết sức chân thành phát xuất từ một con tim chan chứa tình yêu lại có vẻ rất ư là xạo ke hay cải lương!hỡi ơi thôi cũng đành, sinh ra ta là cha mẹ hiểu ta chắc thui thủi có mình ta vậy!)
Bữa đó,trong khoảng không thời gian chỉ có hai người,người đàn bà thường đi cạnh đời tui đã chiều tui tới bến!tui chỉ nằm phè cánh nhạn mà được lèo lái tới muôn ngàn bến bờ hạnh phúc,trong đê mê chan chứa chưa chán đó tui chợt nhớ lại cái thời khi bị thương nằm tổng hành dinh không quân ở tân sơn nhất chờ giải ngũ,bữa nọ có phái đoàn em gái hậu phương tới thăm một cô bé khá xinh nghịch ngợm hỏi anh bạn tui nằm bên cạnh thế này:anh phi công đẹp giai đang nằm đó ơi!anh làm ơn làm phước cho em gái hậu phương hỏi lái phi cơ có khó không vậy, anh giai đẹp giai của em?anh bạn tui ra vẻ trịnh trọng tằng hắng lấy giọng rồi tủm tỉm trả lời:(thằng mắc dịch này làm mánh sao giống tui y chang vậy ta?)em gái hậu phương xinh đẹp đó ơi!lái phi cơ không khó lắm đâu,theo anh nghĩ lái phi công mới khó cơ!
Tình yêu làm cho người ta biết làm thơ!tui có một thằng bạn cũng đang ở úc bị vợ đá đít,về việt nam rổ rá cạp lại với người tình xưa,bữa kia tới chơi đưa tui tờ giấy nói:bạn bè không quần với nhau mày làm ơn làm phúc đăng hộ tao bài thơ(trời đất!cái thằng này trà tầu một cốc thuốc lào một hơi có thấy nó viết lách cái gì đâu mà bây giờ lại bầy đặt làm thơ nữa)tui mở ra đọc,bài thơ của nó như thế này:
Lòng hai nửa
ngủ bên tình mới ta nằm mộng
cầm tay tình cũ qua phố mưa
giật mình tỉnh giấc lòng hai nửa
nửa chợt bây giờ nửa chợt xưa.
Má tui đã mất là một người đàn bà luôn luôn yêu thương chồng con,ba tui mất tích năm 1975 má tui ở vậy cặm cụi buôn bán nuôi tụi tui,khi bảo lãnh má tui qua đây hai má con thui thủi ở với nhau,sáng nào cũng vậy trước khi đi làm tui vào phòng thăm má tui nói chuyện này nọ chút xíu,bữa kia như thường lệ bước vào phòng thấy má tui ngồi buồn hiu tui nhẹ nhàng hỏi:
có chuyện gì sao má buồn vậy?
đêm qua ba con dìa.
ba có nói gì không má?
có,vui lắm con,ba dắt má đi tới một nơi hoa vàng nhiều ơi là nhiều, ba biểu má ngồi xuống rồi ba cùng ngồi xuống bên cạnh,ba má ngồi với nhau nói hết chuyện này qua chuyện kia,vui lắm!
vui vậy sao con thấy má buồn hiu vậy má?
má tui cầm lấy tay tui đôi mắt xa xăm nhìn vào khoảng không giọng nghèn nghẹn:
con à,má buồn là vì má biết những chuyện như thế sẽ không bao giờ còn có thể có thật trong cuộc đời này.
Tui ôm chầm lấy má tui,trong khoảng không tĩnh lặng của buối sáng sớm,hai má con ngồi đó ôm nhau,người này gục mặt lên vai người kia,mùa đông dường như đang đến đâu đó đôi bờ vai đẫm lệ lành lạnh lúc nào không hay!
Tình yêu giống như que diêm
lóe lên một chút rồi thiêm thiếp dần.


hoàng bạch thước
(cabramatta2012)

hoàng bạch thước

Tổng số bài gửi : 287
Join date : 11/11/2012

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết