Chữ Việt Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Đàn bà hành.

Go down

Đàn bà hành. Empty Đàn bà hành.

Bài gửi by hoàng bạch thước 3/11/2014, 11:59

Đàn Bà Hành.




Năm Nguyên Hòa thứ mười, Bạch Cư Dị về giữ chức tư mã quận Cửu Giang,một đêm ra tiễn khách bến sông Bồn chợt nghe thuyền ai có tiếng đàn tỳ bà vọng lại,bèn hỏi gốc gác, người đàn trả lời: Tôi là con hát,quê ở Trường An,nay tuổi cao,nhan sắc tàn tạ,lấy chồng là con buôn.Dị nghe vậy cho người dọn rượu ra đãi xin được nghe lại khúc đàn,đàn xong người kỷ nữ xúc cảm kể lại đời mình từ lúc còn trẻ sung sướng cho đến khi lưu lạc giang hồ khổ cực,cảm thương số phận kỷ nữ, Dị phóng bút làm một bài thơ dài gồm 616 chữ tặng nàng,bài thơ đó có tên là Tỳ Bà Hành.
Nam bắc chiến tranh năm thứ mười, có gã họ Hoàng đang là lính không quân quận Biên Hòa,một đêm xuân ra làm khách ở Dốc Sỏi,gặp ả giang hồ xúc cảm ngày xuân,ngày tết người ta nghỉ hết mà mình vẫn phải lao động mỏi tay,vẹo mồm để kiếm miếng ăn bèn kể lại cuộc đời từ lúc còn là con nhà lành sung sướng cho đến khi lưu lạc giang hồ trân chuyên, nghe chuyện người chạnh thương cho số phận..... mình!Gã để tâm,giữ ý từ từ vung bút viết một bài thơ dài gồm 616 chữ tặng.... riêng mình!bài thơ đó có tên là Đàn Bà Hành!
Đời gã đúng là một cuộc đời bị đàn bà hành!theo lời mẹ gã kể lại khi mới lọt lòng, như mấy đứa trẻ khác thì chỉ cần vỗ đít một hai cái là đã ré lên khóc, riêng gã dù bà mụ đã phét cả chục cái mà gã vẫn cứ im thin thít,cuối cùng phải lấy kim tiêm chích đít gã mới chịu oe oe cất tiếng khóc chào đời!cũng theo lời mẹ gã kể lại thì gã chỉ ré phát một!bà mụ chích phát nào gã ré lên phát ấy!chích phát đầu ré phát đầu, chích phát hai ré phát hai, chích phát ba ré phát ba, không hơn!khiến bà mụ nức tiếng là một tay đỡ đẻ,đã từng nắm đầu cho ra chào đời cả mấy trăm đấng nhi đồng cũng phải ngán ngẩm mà rằng:cái thằng này lớn lên không ăn hiếp người thì thôi chớ khó ai dám đụng tới!lời tiên tri của bà mụ hoàn toàn đúng...... một nửa!lớn lên lăn vào cuộc đời, đàn ông con trai ai chơi tới đâu gã hầu tới đó,không hơn thì thôi chớ kém một ly cũng không hề!nhưng đó là đàn ông,con trai, còn chẳng may là đàn bà,con gái thì ôi thôi gã bị hành hạ từ chết đến bị thương,trăm lần như một!Sau này tự mình đọc dịch kinh,tử vi này nọ gã mới thấy số mình.... chết ngắc vì đàn bà là hoàn toàn đúng,không thể sai chạy vào đâu,thân cư thê,thêm sao đào hoa chiếu mạng,đã thế lại mang mệnh sa trung kim nghĩa là vàng trong cát! Đàn bà vốn tính tham lam xúm lại đời gã để thi nhau..... bới cát tìm vàng, âu cũng là điều không khó hiểu! thế nên cái số đã ăn mày như vậy, không bị đàn bà nhai sống nuốt tươi thì cũng sẵn sàng,tự nguyện vui vẻ chạy lại quỳ hai gối,chống hai tay xin...... nạp mạng!Ở đời,mà đời đó:
Tưởng khổ đau đã là nhiều
dè đâu gái oánh là điều ....nhiều hơn!
Mới lọt lòng mẹ,để cho văng nhớt,rớt dãi thì như mấy đứa trẻ bình thường khác chỉ bị ăn một hay hai cái vỗ đít là nhiều,riêng gã lại được bà mụ ưu ái .... tăng đô! lấy kim tiêm chích đít! Ôi cái số bị đàn bà hành!thế cho nên mới có thơ rằng:
Từ đang lấp ló làm người
đã nghe đau đớn bằng mười người ta!
để cho trẻ cất tiếng la
kim bà mụ chích hai ba phát liền!
Gã mang những dấu kim tiêm chích đít đầu đời đó, làm hành trang không khác gì những vết roi thù hằn trên lưng ngựa hoang của Loan mắt Nhung để .... ăn thua đủ với cõi nhân gian vô cùng dã man,cực kỳ hung hiểm này!Ngày tháng trôi qua!từ những bước chân chập chững tập đi cho nên người,nên ngợm với đời, đến những bước chân chập choạng tập tành say sưa cho.... chó ăn chè!quãng đời ngây thơ con nít và ngây ngất,ngất ngư tầu đi con trai đó của gã luôn luôn có hình bóng lấp ló của đàn bà,con gái rình rập để..... cà khịa,cà chớn,cà nông,cà chua,cà pháo, cà bát,cà dái dê,cà rem và cả cà răng căng tai..... với gã!Trước tiên là lũ bạn thời con nít,đám con trai thì không có gì phải bàn vì với bản lãnh và kinh nghiệm của gã,nhìn quanh nhìn quẩn,nhìn tới nhin lui,cuối cùng thì cả đám đều hoàn toàn nhất trí nhận ra rằng:ngoài gã không ai có thể xứng đáng hơn với vai trò xếp xòng!thế là gã phải bắt buộc tự suy tôn mình thành đại ca, thống lãnh nhi đồng, với nhiệm vụ cùng trách nhiệm rõ ràng,minh bạch là dẫn dắt đám con nít đi...... phá làng,phá xóm!Thành tích nghịch ngợm,phá phách của gã lên xuống,trồi sụt bất thường không phải vì gã bất tài hay chỉ huy kém chất lượng mà vì....... đám con gái cùng xóm phá đám,kiếm chuyện thọc gậy bánh xe! Mọi kế hoạch đã lên đâu vào đó,vào làm sao,ra thế nào,ai canh chừng,ai thám thính,chỉ cần một thằng giỏi trèo cây leo lên vặt là nguyên quả mít bự tổ chảng vườn ông Năm trở thành thắng lợi khao quân cho cả đám! ấy thế mà kế hoạch bị tan tành ngay từ trong trứng nước! chỉ vì một đứa con gái vô duyên,mắc dịch len lén đi cửa sau méc bà Năm,bà Năm méc ông Năm,ông Năm chạy qua méc mẹ gã,chuyện gì xẩy ra phải xẩy ra của đường dây méc tới méc lui có hệ thống đó là mẹ gã nhéo lỗ tai,lôi về nhà,chỗ của những dấu kim tiêm chích đít ngày xưa được mẹ gã dùng đũa cả,thẳng tay nện!theo một nhịp điệu không thua gì .... tiếng chầy trên sóc Bam Bo! Ôi thù này đau thấu trời xanh! đau đến nỗi một đêm kia,trong giấc ngủ chập chờn gã mơ thấy mình trở thành một đấng trượng phu,quân tử và gã học cách trả thù của người xưa,luôn luôn thong thả,chậm rãi theo kiểu mọi thù hằn hãy cứ để đó! mười năm,hai mươi năm quay lại cũng chưa phải muộn! trong giấc mơ làm người quân tử.... tầu đó!mười năm sau,gã quay trở lại nhất quyết phen này dậy cho con nhỏ vô duyên,mắc dịch một bài học cho biết thế nào là lễ độ!thì hỡi ơi! có lẽ chờ đợi gã trả thù lâu quá mà không thấy gì động tĩnh nên một ngày đẹp trời không thèm chờ đợi nữa con nhỏ đã bỏ đi.... lấy chồng mất tiêu! oánh người cô đơn,chớ ai nỡ oánh người đang yêu đương! thôi thì chờ cho con nhỏ cơm không lành,canh không ngọt, gia đình xào xáo trở thành mẫu đơn,single mum rồi mình quay trở lại lần nữa tính cả vốn lẫn lời, gã tự nhủ thầm như thế và chờ thêm mười năm nữa là chẵn hai mươi năm quay trở lại,kỳ này nhất quyết trả thù..... trọn gói! nhưng lại thêm một lần hỡi ơi nữa,chả những gia đình không xào xáo mà con nhỏ đó còn mang thêm..... cái bụng to bành ky! gã đành cúi mặt buồn bã,lặng lẽ bỏ đi với lòng tự an ủi lòng rằng:ngày xưa khi mình chào đời chỉ bị chích đít có vài cái mà cây kim thì nhỏ xíu! ngày nay con nhỏ đó cũng bị..... chích đít lia lịa mà lại bằng cây kim bự gấp mấy lần cây kim nhỏ xíu ngày xưa của mình! hơn thế nữa lại còn bị.... sình bụng dài dài! Quả là trời cao có mắt,gieo ác gặt ác,lưới trời tuy thưa mà không lọt dù con nhỏ vô duyên,mắc dịch gây thù chuốc oán với gã tướng người .... nhỏ xíu xìu xiu!gã về xắn tay áo,mài mực tầu,nhấm bút lông viết liền một bài thơ rằng:
Mối thù vườn mít

Mười năm quay trở lại vườn mít
tìm hoài chẳng thấy người xưa đâu
mối thù xưng mông đành gác lại
vì người xưa đó đã qua cầu

hai mươi năm trở lại vườn mít
người qua cầu vẫn không thấy đâu
thù xưa xưng đít thôi khỏi trả
vì người xưa đó đã .... mang bầu!
Mỗi chúng ta ai cũng có một cuộc tình không quên trong đời! còn đó hay đã mất đi,nhỏ nhoi hay lớn lao,buồn chập chùng hay vui chất ngất tất cả đều do cảm thông cùng những sẵn sàng chấp nhận của người này dành cho người kia!gã cũng có một tình yêu như thế, đó là mối tình làm cho gã đến giờ này vẫn tự nguyện ở vậy một mình.Ngày xưa! cái thời mà gã làm lính không quân một thân một.... gậy! trấn thủ Biên Hòa quận,ngang dọc giang hồ không biết sợ ai,tối ngủ địch quân chơi hỏa tiễn 122 ly ầm ầm vào căn cứ cả đám thi nhau nhẩy nai xuống hầm,riêng gã nằm ngủ tỉnh queo,bạn bè đứa nào đứa nấy mười phần tâm phục,khẩu phục chớ nào biết rằng gã chỉ vì chiến đấu dai dẳng và quyết liệt quá nhiều với đám gà móng đỏ ở Dốc Sỏi, hết xí quách,mệt ngất ngư không còn chút xíu dù chỉ là chút xíu tàn hơi để tự nâng mình dậy,nên đành nằm lì giao phó cuộc đời cho...... số mạng! Ông bà dậy rằng:
_Làm trai cho đáng nên trai
không chia bài cũng cầm.... chai đều đều!
Hay:
_ Làm trai chuyện tứ đổ tường
món nào cũng phải biết thương..... cho đều!
Về chuyện chia bài thì:
Mười ngàn thua bẩy còn ba
thua ba xập xám là ta...... hết tiền!
Cầm mười ngàn trong tay, ván đầu ngồi làm cái bài cào.... bù! chung đủ bẩy tay con,còn ba ngàn,chạy xòng ngồi làm cái tiếp xập xám.... mậu thầu mậu dĩ cù lũ nhí! chung đủ ba ngàn! thế là cháy túi,hết tiền!
Còn chuyện cầm chai,cầm lọ của gã thì hoàn toàn khác,không giống ai!
Có tối ta về kỳ cọ kỹ
khỏi quần khỏi áo ngồi lai rai
chí lớn chí hèn đều mộng cả
sông Dịch không về mặc kệ ai
Bạn bè thấy gã uống rượu sếch xi trăm phần trăm như vậy,hãi quá bèn lên giọng Khổng Tử giáo huấn rằng:
Chú mày ngồi uống trần trùng trục như thế bọn anh cũng chẳng có vấn đề gì,nhìn sơ sơ thấy cũng hay hay!chỉ ngại là lỡ có bạn gái hay vợ thằng nào đến thăm bắt gặp, tò mò không nhìn sơ sơ như bọn anh mà nhìn chăm chăm rồi thân mến xuất khẩu thành thơ rằng:
Có anh chiến sĩ không quần
trên cầm chai rượu dưới quân.... không dài!
thì bỏ mẹ! chú thân bại,danh liệt đã đành mà bọn anh cũng mất mặt theo!
Cả đám chúng mầy lấy mắt bé tí ti của chim se sẻ mà nhìn chí cả của phượng hoàng! tao,khi uống rượu lấy trời đất làm nhà,lấy nhà làm áo quần ai biểu chúng mầy để vợ hay bạn gái...... chui vào quần tao làm chi mà bầy đặt làm thơ chê dài chê ngắn?
Vậy mà! một gã cờ bạc cháy túi,uống rượu trần trùng trục không thèm mời... thiên lôi! lấy đất trời làm nhà,lấy nhà làm áo quần ấy lại một ngày kia bị một nàng tiên áo trắng thuộc trường Ngô Quyền... bầm chả,lủm trọn!bữa đó,gã đang thục bi da ở Biên Hùng thì tiên ôm cặp đi ngang, áo trắng bay phơi phới trong gió chiều,đứng trong phòng bi da ánh đèn nhờ nhờ,nhìn ra ngoài trời nắng lóa,áo trắng lung linh, hào quang loang loáng,đẹp không bút nào tả xiết! thế là gã cầm lòng không đặng quăng cơ chạy ra hổn hà hổn hển,lắp ba lắp bắp,tiếng nọ xọ tiếng kia mà rằng:
Cô ơi tà áo cô bay
tui xin tình nguyện đưa tay giữ dùm!
Nghe gã xí xọn nói thế,tiên áo trắng không thèm nhìn, quay mặt chỗ khác kèm theo một tiếng xí..... cao vun vút, dài ơi là dài! rồi rảo bước bỏ đi.
Lần sau,cũng ở quán bi da đó,cũng buổi chiều nắng lóa,cũng em tan trường về,cũng lại gã chạy ra tiếng còn tiếng mất rằng:
Cô ơi bụi bám ống quần.
Chưa kịp nói câu tiếp thì tiên quay lại nhìn gã bằng cặp mắt như muốn.... ăn sống nuốt tươi:
Cái ông này hay nha! lần trước tui không nói gì,bỏ đi là vì không thấy ai vô duyên,lãng nhách như ông,lần này bộ tính làm tới xin tình nguyện phủi bụi dùm hả?
Dạ không phải vậy! lần này tui không dám xin tình nguyện nữa mà là:
Tui xin được phép phủi quần dùm nha!
Theo kinh nghiệm chiến trường tình ái của gã thì khi con gái nói hay nha, rồi chê vô duyên,lãng nhách điều đó có nghĩa là trong thăm thẳm đáy lòng người con trai đó đã được chấm..... điểm mười!
Quả nhiên y chang! hai người yêu nhau thắm thiết,gã sẵn sàng bỏ qua và quên hết một thời con trai vung vít để theo nàng về nhà ra mắt!Nhưng(đời thỉnh thoảng có những chữ nhưng bất ngờ tử đâu đó xen vào đột ngột dễ dàng gây..... đột qụy!) khi nghe nàng nói bố em cũng là lính ở trong căn cứ Biên Hòa với anh,một phần vì đang yêu kịch liệt nên vội vàng không để ý,một phần gã nghĩ chắc là một đấng thượng sĩ thường vụ nào đó chăng,dè đâu khi bước vào nhà mới té ngửa, bố nàng là ông bạn già chung không đoàn! hơn nữa lại là một bạn già đã cùng gã nhiều lần vung vít ra vào chốn .... giang hồ, chị em nhẵn mặt!Thôi rồi,phen này coi như:
Tình ta như chim lìa cành
chuyện chồng chuyện vợ thôi đành kiếp sau!
Tưởng đâu sẽ yên bề gia thất,cái số đàn bà hành vĩnh viễn chia tay!nào ngờ bố nàng lại là bạn già thân thiết đã từng sánh vai cùng nhau... cầm gậy dọc ngang giang hồ,sức mấy chịu gả con gái rượu duy nhất cho gã!
Ở đời có nhiều chuyện xẩy ra gây ngạc nhiên,choáng váng đến không thể ngờ! hôm sau, đang ngồi buồn hiu buồn hắt trong không đoàn thì ông bạn già kiêm bố vợ hụt mới tinh khôi của gã nhào tới,vui vẻ cầm tay mời lên câu lạc bộ ăn sáng!
Ơ hay! thế này là thế nào nhỉ? gã vừa đi vừa nhủ thầm,không lẽ bạn già thân thiết lại rủ ra Dốc Sỏi quăng..... lựu đạn kép xả xui! theo kiểu một lần cuối,một lần cuối cùng rồi thôi?
Sau khi cả hai để cái mông trên cái ghế đâu vào đó cẩn thận,bạn già nhìn thẳng vào mắt gã,tay nhịp nhịp trên bàn,mặt đăm chiêu,đầu khe khẽ gật lên,gật xuống,môi mím chặt theo kiểu miếng chi,,,, cọp,chậm rãi từng tiếng một:
Tao suy nghĩ kỹ rồi! chuyện mầy phải lòng con gái tao cũng chẳng có gì khó xử,mầy hoàn toàn có thể thoải mái làm người hầu hạ con gái tao suốt đời,ai ngu nấy chịu,khôn nhờ vả dại đáng đời! còn chuyện tứ đổ tường ăn chơi vung vít này nọ cũng không có gì là sai trái! ai cũng chỉ có một đời để sống,tìm hiểu những xấu xa cũng như đẹp đẽ của đời để rút kinh nghiệm,học hỏi chiêu này chiêu kia hầu khi yên bề gia thất có cái mà mang ra phục vụ vợ nhà là điều nên làm và làm kỹ lưỡng như tao với mầy là .... thông minh,bản lãnh! Tuy nhiên, để chính thức từ nay thành bố vợ,con rể tao đòi hỏi hai điều kiện: một là trong từ đổ tường rượu chè,trai gái,hút sách,cờ bạc mầy phải tuyệt giao tức khắc và vĩnh viễn cờ bạc,trai gái!Ông bà dậy rằng;cờ bạc là bác thằng bần tao không muốn con gái tao lấy phải thằng bần làm chồng chứ đừng nói gì tới bác hay chú thằng bần cả! còn chuyện trai gái thì tao đồng ý với mầy là đàn ông,con trai như .... gậy thằng ăn mày mù đụng đâu chọc đấy,chọc tứ lung tung nhưng đó là đàn ông,con trai còn độc thân kìa,chớ đã lập gia đình,vợ con đề huề thì mầy chỉ có quyền..... chọc vợ và chỉ vợ mà thôi! cho đến khi nào già già như tao.... tính tiếp! Điều kiện thứ hai là:những chuyện tao với mầy vung vít này nọ mầy phải thề sống để dạ,chết mang theo tuyệt đối không được thố lộ tới tai .... bà mẹ vợ tương lai của mầy,đàn bà,con gái ít chịu suy nghĩ xâu xa,bản tính lại tham lam,ích kỷ bả mà biết được,nửa đêm nằm ngủ tênh hênh bả chơi ác mang khẩu phòng không của tao đi chỗ khác tao bất đắc dĩ trở thành..... thái giám là mầy có đường cũng thành..... thái dúi! luôn cho vừa vui vẻ, vừa thuận buồm xuôi gió, bố vợ con rể sống chết có nhau!
Gã mừng quá đứng dậy,hai chân oánh cái cộp,tay trái duỗi thẳng sát mình,tay phải giơ lên ngang mày chào kính,miệng hét lớn:
Tuân lệnh mầy! ý quên,tuân lệnh bố con xin thề ngay bây giờ là những điều kiện bố đặt ra con sẽ chấp hành nghiêm chỉnh,tuyệt đối không thể vì bất cứ lý do gì để xẩy ra sai sót, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào hay dưới bất cứ áp lực nào, hết!
Thế là ngon lành,bất chiến tự nhiên thành,tưởng đâu cái số đàn bà hành tiếp tục đeo đẳng,dè đâu nhờ ăn ở phúc đức..... biết mang nòng súng nhân đạo cứu người lầm than,nên giờ này được trời thương cho rước tiên áo trắng về để nâng trứng,hứng hoa!ý quên phê quá nói lẹo nói lại để nâng như nâng trứng,hứng như hứng hoa!
Thực ra thì hai điều kiện bố vợ tương lai đặt ra và bắt phải thề sống chết mang theo cũng đã nằm trong dự tính của gã! hơn thế nữa,gã cũng đã tự nhủ thầm với trời đất và với lòng mình rằng:
Con quỳ lậy với đất trời
nếu mà con lấy được người con yêu
con thề nói ít làm nhiều
tứ đổ tường sẽ là điều ....xa xưa!
chẳng những bỏ cờ bạc,trai gái như đòi hỏi mà gã còn sẵn sàng bỏ cả rượu chè,hút sách luôn! được rước tiên về làm vợ bắt gã bỏ gì cũng được! nhưng hiện tại thì nhà gái mà đại diện là ông bố vợ chỉ đòi hỏi bỏ cờ bạc và trai gái thôi! nên.... chả dại, chuyện bỏ rượu chè và hút sách cứ tạm...... để mai tính!
Coi như mọi thứ như thế đã gần như đâu vào đấy,chỉ còn chờ người lớn hai bên chọn ngày lành tháng tốt là gã có quyền danh chánh ngôn thuận.... trả thù cái tội khi mới quen nàng dám xỉ vả gã là vô duyên,lãng nhách này nọ! Nhưng(trời ơi! sao đời gã khốn nạn một cách vô cùng tàn bạo như vậy cho đành,cứ đến lúc sắp sửa ngon cơm là chữ nhưng từ một tiền kiếp nào oan khiên .... khơi khơi chạy tới lật mâm,phá cỗ tan tành!)  vận nước bể dâu!tai họa bẩy lăm ập đến,trong cơn hỗn loạn lệnh không đoàn trưởng khẩn cấp mọi trực thăng còn khả dụng bay thẳng ra đệ thất hạm đội,gã đang chần chừ tay bám vào thành tầu,chân thấp chân cao,bùi ngùi đưa mắt nhìn về nhà nàng thì từ phía sau ai đó xô gã lăn vào,lồm cồm bò dậy,chưa kịp định thần thì máy bay cất cánh! dồn dập,ngỡ ngàng như trong một ác mộng khủng khiếp gã như người mất hồn lảo đảo bước xuống đệ thất hạm đội. Thôi rồi! bước chân xuống tầu là nghìn năm ta xa nhau!
Sau này,khi đĩ điếm,ma cô trở thành khúc ruột thân thương ngoài ngàn dặm,gã trở về tìm nàng khắp nơi,nhưng hỡi ơi bóng chim tăm cá,người vợ chưa bao giờ cưới của gã biệt vô âm tín! căn nhà xưa đã đổi chủ,hỏi thăm thì được biết bố nàng mất trong trại học tập,mẹ nàng buồn bã,nhớ nhung cũng tử giã cõi đời vài năm sau!riêng nàng đứa con gái duy nhất nghe đâu đã xuống tóc vào chùa nào đó công phu sớm tối,lánh bỏ cõi đời tục lụy!
Gã trở về Úc,một đêm kia ở một căn flat Cabramatta,mắt nhòa lệ,những giọt nước mắt nhỏ đầm đìa xuống trang giấy trắng:
Tình sầu

Hai người yêu nhau từ mùa thu xưa
những trưa cháy nắng những chiều đẫm mưa  
đi về bên nhau trong tay khép nép
tình ơi tình ơi biết mấy cho vừa

bẩy lăm vận nước trời hành bể dâu
trong cơn hỗn loạn họ lạc mất nhau
chàng theo đơn vị tầu về xứ lạ
nàng đau đớn với bơ vơ tình sầu

nàng nghĩ người yêu mất trong chinh chiến
chàng nghĩ người yêu đã lạc về đâu
họ cuống cuồng đi khắp nơi tìm kiếm
thời gian trôi qua nước chẩy ngang cầu

chàng nay đã già đi về một bóng
vật vã cuốn theo cơm áo đời người
đôi lúc một mình nhớ tình xưa ấy
vẫn nghe rưng rức tình ơi tình ơi

nàng nay đã già bên đời hiu quạnh
sớm tối công phu lủi thủi ra vào
thỉnh thoảng nhớ về mùa thu tình cũ
ngước nhìn lá rụng nghe lòng nao nao.

Khi ngồi viết những dòng cuối cùng của đàn bà hành này,đầu gã đã muối tiêu hai thứ, mà muối thì nhiều hơn tiêu,ôi một kiếp người bị đàn bà hành!rồi thì cuối đời cũng chẳng có ai là đàn bà ở bên cạnh để mà được.....hành cả!Ngay cả người vợ chưa một lần cưới cũng bị trời bắt..... cạo đầu trọc lóc!bỏ vô chùa,.... lóc cóc tụng kinh! gã ngán ngẩm ... thơ rằng:
Đúng là số đàn bà hành
người yêu trời cũng bắt thành ni cô
để cho sống dật sống dờ
cuối đời xứ lạ bơ vơ một mình.



hoàng bạch thước
(Cabramatta 2012)

hoàng bạch thước

Tổng số bài gửi : 289
Join date : 11/11/2012

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết