Chữ Việt Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Thơ tình và đàn bà.

Go down

Thơ tình và đàn bà. Empty Thơ tình và đàn bà.

Bài gửi by hoàng bạch thước 6/11/2014, 09:12

Thơ tình và đàn bà




có thể nói một cách chắc chắn như đinh đóng cột rằng:không có đàn bà sẽ không có thơ tình(xin hiểu tình đây theo một nghĩa bình thường hoàn toàn không có xăng pha nhớt!).Mà mấy ông làm thơ cũng lạ!chỉ lôi vào thơ những cái không đẹp ít cũng đẹp nhiều,chớ không thấy nói gì về cái .....xâu xấu ít hay xâu xấu nhiều cả!còn như có nói về cái gì xâu xấu thì ngay sau đó cũng sẽ đỡ lời khen nức khen nở chẳng hạn như:
Đi chợ thì hay ăn quà
chàng thương chàng bảo về nhà đỡ cơm!
rồi thì hơn thế nữa:
nách thì không được mấy thơm
chàng yêu chàng bảo còn hơn hoa hồng!
hơn thế nữa:
Mông thì một cặp tồng ngồng
chàng thương chàng bảo vượng chồng ích con!
Và rồi hơn thế nữa!:
mồm thì như còi xe con
chàng yêu chàng bảo có còn hơn không!
Không lẽ mấy ông thi sĩ dị ứng với cái không đẹp?hay mấy ông ấy kỳ thị cái xấu?nếu đã là thi sĩ thì ắt phải ngộ ra được rằng:xấu đẹp chỉ là cái nhìn rất tương đối của vô thường,đôi khi trong cái mình ngỡ là đẹp lại tiềm ẩn một cái gì đó cực kỳ xấu và ngược lại!ông bà dậy rằng:cái nết đánh chết cái đẹp quả là vô cùng lợi hại(hỡi ơi! ngày nay đám trẻ lại nói một cách khác đi là:cái nết thua hết cái đẹp!)tôi đã được diễm phúc quen một người đàn bà rất bình thường(mà cho đến bây giờ, người đàn bà bình thường này mỗi lần tôi bị thơ hành lại xuất hiện lãng đãng đâu đó)thế nhưng những cái có hình như đến từ hư cấu không thể nhìn thấy bằng mắt thường của người đàn bà đó lại vô cùng quyến rũ đẹp đẽ đến cực kỳ!một dáng đi,một ánh mắt liếc nhìn,một lời nói bâng quơ,thế thôi nhưng lại thu hút,hấp dẫn đến ngẩn ngơ!,
Tôi yêu tất cả đàn bà dù xấu hay đẹp theo cái nhìn của đời thường,với tôi đàn bà không bao giờ xấu họ chỉ đẹp ít hay nhiều,mẹ tôi,những người đàn bà lầm lỡ đi qua đời tôi và ngay cả em gái cũng như những đứa con gái tôi bao giờ cũng đep đẽ và dễ thương,ở họ có một cái gì đó mà hoàn toàn đàn ông không có:uyển chuyển như lá rụng,nhẹ nhàng như sương rơi,dịu dàng như nắng ban mai vừa chớm(cái này là lời nói chân thành phát xuất từ một con tim ăm ắp tình người hoàn toàn không vụ lợi,chớ không phải là......ca tụng đàn bà để được nhờ vả một cái gì đó đâu nha!hỡi ơi thôi cũng đành sinh ra ta là cha mẹ hiểu ta chắc thui thủi có mình ta vậy!).
Mà thơ tình không phải người đàn bà như thế nào mang nguyên như thế vào,họ được đem vào từng tí một,từng phần một,hãy nhìn tổng quát từ trên xuống dưới,tóc,trán, mắt,tai,mũi,môi,cằm,cổ,bờ vai,nách,vòng số một,tay,vòng số hai,vòng số ba,chân,bàn chân,gót chân,ngón chân và ngay cả móng chân đều được các nhà thơ trịnh trọng mang hết vào!Đó là chưa kể những phần khác nói không được vì vi phạm kiểm duyệt hay cần kính hiển vi để phát hiện!
Hồi còn ở không quân,anh bạn tôi có bút hiệu là không quần thi sĩ đã luận về đàn bà và thơ tình như thế này:
Thơ tình không có đàn bà
như ta không có cái mà ra dô!
yêu nghĩa là a lát xô
thơ tình cũng phải ra dô đều đều!
Chàng không quần thi sĩ này,xin được nói nhỏ thuộc trường phái thơ bí hiểm,nghe đâu chàng là thi đoàn trưởng của một thi đoàn do chính chàng sáng lập có cái tên rất ư là không đụng hàng thi văn đoàn...... dưới rốn!thành thử đôi khi thơ chàng rất bí mật chỉ mình chàng hiểu,ngoài ra ai hiểu chết liền!
Tóc em mượt mà như mây
làm anh ra ngẩn vào ngây cả ngày
Đó là chưa kể đến thơ thời........ mở cửa mả! cũng có những vần về tóc nghe xong muốn........dựng tóc gáy:
Tóc em dài em đi trong nắng
tóc em ngắn em đi trong mưa
tóc em lưa thưa em đi trong gió
tóc em không có em đi vô chùa!
Dưới tóc là trán và mắt cũng không thiếu những nhà thơ nói về:
Thoáng mắt nai trong hay mắt em sầu
ru ngàn năm lẻ mảnh hồn đau(thơ hoàng mộng hùng)
Vần trán em vương trời quê hương
mắt em dìu dịu buồn tây phương(thơ quang dũng)
Những năm tháng yêu thương vung vít, một lần nọ được đàn bà chở đi loanh quanh những con đường sài gòn tôi đã tức cảnh sinh......thơ rằng:
Có một lần kia em chở anh
honda vun vút mình lao nhanh
trời ơi anh nhớ sao là nhớ
tai em trong gió tóc che vành!
Cũng nhũng năm tháng yêu thương vung vít đó,giữa mùa giáng sinh đông về sớm,cùng đàn bà nhẹ bước dưới hàng me nguyễn du tôi đã.......tức tửi sinh thơ:
Khi người yêu tôi cúm
Giáng sinh lành lạnh đông về sớm
cùng nhau nhẹ bước dưới hàng me
mũi em khó thở khò khè
làm anh cứ ngẩn tò te ra nhìn!
Thực ra cắt từng phần để riêng thì sẽ chẳng đẹp đẽ tí nào,nếu không muốn nói là........rùng rợn như một phim kinh dị!Thế nhưng thơ lại khác tuy mang vào từng phần riêng biệt nhưng thơ lại không làm đàn bà trở nên kinh dị trái lại thơ làm cho những gì thuộc về đàn bà trở nên nhơ nhớ,thoang thoảng như đâu đó đến độ có khi trở thành những cảm nhận.......hết xẩy vàng mười!
Có những bờ môi xưa rất xưa
thoảng như đâu đó giữa cơn mưa
tưởng như đã mất nhưng không mất
giữ mãi trong ta chỗ rất vừa
hoặc như:
Hãy tựa cằm vào vai anh đi em
có sao đâu phố đông người cũng kệ
để anh thấy sau anh dù rất nhẹ
tình yêu em vẫn đâu đó êm đềm
Có những người đàn bà đã bỏ đi biền biệt,rồi một chiều kia bỗng nhớ về,cái đập mạnh vào niềm đau, không hoàn toàn là người đàn bà đó mà lại là một bàn tay ai nhỏ nhoi,gầy guộc,một thời trong nhau chia sẻ:
Đưa bàn tay này vuốt ve tay kia
để tưởng như mình chưa hề chia lìa
bàn tay một thời nhỏ nhoi gầy guộc
một thời trong nhau đôi dòng lệ chia
Ông bà dậy rằng:không nên mượn đàn bà bất cứ cái gì dù bé tí ti đến đâu,thế mà đã có người dám mượn đàn bà mà lại đòi mượn toàn đồ quí giá cả! hãy nghe:
Mượn những chiếc vòng
cho anh mượn em vòng số một
để mai sau này anh có con
trẻ thơ có chỗ mà nương tựa
tình thương mẫu tử được vuông tròn
cho anh mượn em vòng số hai
lỡ khi bè bạn một hai chai
cho anh còn nhớ nơi đâu đó
để nhủ về thôi bớt miệt mài
cho anh mượn em vòng số ba
để khi chở em bằng vespa
anh luôn nhớ mình mang đồ quí
không lái loạng quạng bể thấy bà!
Đàn bà đến thăm nhà thơ!bằng những bước chân cùng những ngón chân rất nhẹ nhàng ấy thế mà với nhà thơ viếng thăm đó chẳng khác nào như tiên nữ ghé thăm ban phúc:  
Chân ai với những ngón chân
chiều kia nhẹ bước xuống trần ghé chơi
vườn tôi xanh lá rạng ngời
và hồn tôi cũng đâm chồi nở hoa
Thường thì nếu mình sở hữu một cái gì đó thì cái gì đó phải mang lại lợi lộc hay thoải mái không ít thì nhiều cho bản thân,thế nhưng ở đời có một cái mà lỡ chẳng may sở hữu thì người bị sở hữu đó chẳng những không lợi lộc hay thoải mái mà trái ngược bản thân lại ốm o gầy mòn!Hãy nghe anh bạn không quần thi sĩ thuộc trường phái thơ bí hiểm của tôi định nghĩa cái đó:
Đàn bà là của giời cho
ai mà sở hữu ốm o gầy mòn!
đàn bà là của dòn dòn
ai không sở hữu thiếu.....banh để chơi!(không quần thi sĩ làm thơ lục bát mà lại gieo vần banh ở đây quả là bí hiểm thật,đề nghị vị nào nhuần nhuyễn về lục bát chỉ giáo dùm cho thi sĩ được sáng mắt sáng lòng ra tí!).
Một dấu hỏi nhơ nhỡ vẫn lẽo đẽo theo tôi rằng:đàn bà đã rất nhiều được các nhà thơ liền ông mang vào thơ tình nhưng sao đàn ông không thấy các nhà thơ liền bà mang vào thơ tình nhẩy?Phải chăng đàn ông là cả một trời chán ngắt,không có gì để nói?hay là chưa có nhà thơ liền bà nào yêu tới độ mang đàn ông vào thơ mình?hay là đàn ông xấu quá không đáng để đem vào thơ?
Tôi có một chị bạn là thi sĩ,yêu chồng rất mực,thế mà anh chồng cà chua,cà chớn,cà răng căng tai nỡ lòng nào về việt nam cặp bồ nhí cho đành!ngày kia chị đến chơi,đưa cho tôi một bài thơ ngắn,bài thơ thế này:
Anh ơi đừng bỏ em đi
đời em còn có nghĩa gì không anh
lỡ mai kia mộ cỏ xanh
cảm ơn đời đã có anh ngày nào
Mong rằng một ngày nào đó,được đọc một bài nào đó,của một nhà thơ nữ nào đó với cái tựa đề là:Thơ tình và đàn ông.
Mong!


hoàng bạch thước
(cabramatta 2011).

hoàng bạch thước

Tổng số bài gửi : 287
Join date : 11/11/2012

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết