Chữ Việt Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Hai hình ảnh một buổi chiều.

Go down

Hai hình ảnh một buổi chiều. Empty Hai hình ảnh một buổi chiều.

Bài gửi by hoàng bạch thước 12/11/2014, 07:44




Hai hình ảnh một buổi chiều.




Bẵng đi một dạo,dễ thường cũng trên dưới một năm lão Một mới thấy mình đỡ buồn đôi chút!nói là đỡ buồn đôi chút e không đúng lắm! vì thực sự buồn vẫn còn đó trong lão sợ còn nhiều bằng mấy lần khi mới đến. Có khác chăng là trạng thái buồn đã biến dạng thay đổi. Lúc trước, khi buồn bắt đầu lặng lẽ đến làm chủ mọi sinh hoạt của lão chậm hẳn lại,ít nói,thỉnh thoảng ngồi một mình nhìn trời nhìn đất rồi có khi thở dài có khi không!Giống như mưa lâu thấm đất,buồn đã theo thời gian thấm sâu vào trong tim trong óc,con người lão bây giờ nhìn từ bên ngoài đã có vẻ bình thường như thuở chưa biết buồn ngày nào!Nhưng bên trong lại là cả một đất trời bơ vơ bất định!Bất định tới mức nhiều khi lão nghĩ dại ơ hay mình đang sống đây để làm gì nhỉ?Lão không vớ vẩn đến độ buồn vì hoàn cảnh cô độc của mình hiện tại,lão đã hiểu và phải hiểu một cách bắt buộc rằng cuộc sống của người già,nhất là người già ở xứ lạ là như thế!vợ con không có,được vợ chồng thằng bạn chí cốt năn nỉ, ỉ ôi,giảng giải ngọn ngành mời về sống chung,cơm nước đến giờ ăn có người gọi,áo quần dơ thay ra có người giặt dũ cẩn thận,cuối tháng lão chỉ việc trích từ tiền già một khoảng nào đó vừa phải không khó bạn cũng chẳng ép mình,cuộc sống của một người có tuổi xứ lạ không vợ con được như lão quả là phúc đức còn dầy,nhìn lên không dám bằng ai,nhìn xuống chắc ai bằng mình!Nếu cuộc sống của lão cứ thế qua đi thì có thể ví đó như là cuộc sống của một dòng sông hiền hòa,cô độc lặng lẽ theo ngày tháng chẩy xuôi về biển.Nhưng hỡi ơi!:
_Những chữ nhưng chợt đến rồi chợt đi
thường để lại biết bao nhiêu phiền toái
nó bẻ gẫy nó vo tròn bóp méo
cuộc đời ta đến độ chẳng ra gì!
buổi chiều hôm đó!một buổi chiều nắng vàng nhàn nhạt,gió nhè nhẹ như có như không,chim con bay con đậu,lá chiếc rụng chiếc ....chờ rơi!Lão ngồi một mình bên hiên nhà và thế là tự nhiên không chờ không đợi,không hẹn không hò nỗi buồn len lỏi tới!Thà nó tới cái ào như cuồng phong,bão tố hay cái ầm như động đất,sóng thần để rồi sau đó bị hành hạ,bầm dập cả tâm hồn và thể xác cũng đành!coi như thí cô hồn cho loài quỷ dữ làm trò này nọ!Trái lại nó tới một cách nhẹ nhàng,uyển chuyển không khác gì mấy cô nàng đang yêu từ tốn,khoan thai bước tới theo kiểu nhẹ bước đến người thương,lão đâu có ngờ những bước chân âm thầm tưởng như vô cùng yêu thương trìu mến lại là bắt đầu cho một cuộc.....tra tấn tan tành xíu quách,ngỡ ngàng đến không ngờ sau này!Lão ngửng mặt nhìn trời cao vời vợi,mây trôi lác đác,khe khẽ nhắm mắt và từ trong ký ức những hình ảnh là nguồn cội gây ra nỗi buồn da diết từ từ hiện về.
Ngày xưa!.............
Hai vợ chồng người bạn mà lão đang ở chung là những người bạn hàng xóm chí cốt từ hồi còn nhỏ xíu.Trong cái xóm đạo Nghĩa Hòa ở gần khu ngã ba Ông Tạ ấy,cả ba chơi đùa,chạy nhẩy thân thiết như anh em ruột thịt,học chung trường tiểu học Nghĩa Hòa,lên trung học lão và thằng bạn cùng thi đậu vào Hồ ngọc Cẩn, Bà Chiểu Gia Định,cô bạn gái mít ướt cùng xóm vài năm sau cũng đậu vào Lê văn Duyệt gần Cầu Bông,từ Hồ ngọc Cẩn của lão đi khoảng năm phút đến lăng Tả Quân,quẹo trái đi khoảng mười phút nữa là đến trường nữ trung học Lê văn Duyệt,sở dĩ lão nhớ đường đi,nước bước đến như vậy là vì rất nhiều lần lão và thằng bạn trèo tường cúp cua đi qua rủ cô bạn gái cùng trốn học,những lần trốn học như thế ,bữa nào rủng rỉnh tiền bạc thì vào Cao Đồng Hưng xem xi nê,in ít hơn thì vô chợ Bà Chiểu ăn bánh bột chiên trứng,uống nước mía,còn in ít hơn nữa nghĩa là không có dồng nào trong túi thì rủ nhau vào lăng ông nhìn trời nhìn đất,nói này nói nọ cho hết giờ rồi cả ba cùng....... đón xe buýt về nhà!Nói là đón cho oai chứ thật ra lão là người đầu têu cái trò đi xe buýt chùa không tốn tiền,trước khi bước lên xe cả ba nhìn kỹ xem người bán vé ở đâu! hễ thấy ở cuối xe thì lên đầu, ở đầu xe thì lên cuối, khi người bán vé đi gần tới tất cả nhanh chân bước xuống chờ chuyến khác,khoảng ba lần lên xuống như thế là vế tới nhà!lão lấy làm đắc chí với trò ma tịt đi xe buýt chùa đó của lão lắm! mãi cho đến một lần kia khi vừa vội vàng bước xuống để tránh bị xét vé lão vô tình ngước nhìn lên gặp ngay người bán vé đang mỉm cười nháy mắt nhìn bọn hắn,cái mỉm cười nháy mắt dó làm cho lão hối hận,tỉnh hẳn người và hiểu được mọi chuyện,thì ra từ hồi nào tới giờ lão đã gặp bồ tát đời thường mà cứ tưởng mình ngon lành đang làm ông nội thiên hạ với trò ma tịt của mình! từ đó lão bỏ hẳn cái trò đi xe buýt chùa và chịu khó suy nghĩ nhiều hơn mỗi lần định dở trò phá đám nhất quỷ nhì ma thứ ba học trò.Cũng may đời còn những nụ cười,những nháy mắt độ lượng gọn và đủ để làm cho những người lạc bước lối mê như lão biết ngoảnh mặt lại nhìn thấy bến bờ thanh thản, chứ không thì chắc giờ này lão đã là một tay chơi về chiều cỡ Năm Cam hay Tám ngón gì rồi!
Nói về những trò nghịch ngợm thời con nít của lão thì là cả một trường thiên phim tập dài.....bất tận!bố mẹ lão đẻ một hơi năm bà chị!mãi đến khi bố lão gần sáu mươi thì một thằng con trai út là lão mới chịu oe oe ....lọt lòng,gia nhập cuộc đời! thành thử khỏi nói lão được không những bố mẹ mà cả năm bà chị nâng niu hơn vàng! không thua gì cục.....kim cương cực hiếm có một không hai! mà đúng là có một không hai!khi mới lớn lên còn đang tập đi chập chững từng bước,luôn luôn vây chung quanh lão là một vòng sáu người gồm năm bà chị và mẹ lão,thỉnh thoảng bố lão cũng tham gia coi như toàn gia đình bẩy người xúm xít quanh cục kim cương trân quí để tập cho lão những bước đi đầu đời,từ những bước đi chập choạng đó lão tiến thẳng,tiến thần tốc lên làm....... trùm đám con nít xóm đạo Nghĩa Hòa,trong vai xếp xòng những trò nghịch ngợm bán trời không mời thiên lôi cũng phát triển nhanh chóng và trở thành..... hàng khủng,cực độc. quí hiếm không kém cái vai vế con trai ...... một và chỉ một của lão!Đám con nít xóm đạo đó khoảng hơn mười đứa, lớn nhỏ chàng chạc nhau trên dưới mười tuổi và chỉ có mỗi mít ướt tức vợ thằng bạn mà lão đang ở chung bây giờ là con gái! sở dĩ gọi là mít ướt vì con bé có tật hơi một chút không vừa ý là .... nhèo nhẹo khóc nhè,đòi bắt đền này nọ! ấy vậy mà một lần kia chẳng biết đầu óc đi chơi đâu hay ma xui quỉ khiến làm sao lão lại nhận lời xúi dại một cách không suy nghĩ của cả đám để xung phong ra tay chơi trò dại dột ..... tụt quần! Trò chơi ...... tụt quần đâu phải dễ dàng!nhất là tụt quần một con bé hay khóc bắt đền như mít ướt!vừa vô cùng khó khăn,lại cực kỳ.....nguy hiểm! vậy mà vì những lời tâng bốc này nọ của cả đám, nào là chỉ có mày là xếp xòng mới làm được thôi,nào là mày ra tay để tụi tao là đàn em còn học hỏi,rút kinh nghiệm làm giống mày những lần sau chứ! thế là lão quên hết mọi khó khăn,nguy hiểm rủ cả đám chơi trò năm,mười,mười lăm đi trốn,đi tìm khi tất cả đã lấp ló trốn hết đâu đó và con bé mít ướt đứng úp mặt vào tường,chổng mông đếm,đang năm,mười chưa kịp mười lăm thì lão đã chực sẵn ngay sau lưng đưa hai tay soạt một cái xuống tận gót chân!Con bé ré lên vừa kéo quần vừa bù lu bù loa chạy thẳng một mạch..... về nhà lão!Thế là hậu quả cực kỳ trầm trọng,vô cùng khốc liệt cho cái trò nghịch dại dám cả gan xúc phạm đến đời tư mít ướt là mẹ lão xuất hiện,hôm đó lão được ăn một trận đòn đầu đời bằng đũa cả quắn đít!chưa hết,mẹ lão dắt qua nhà bố mẹ mít ướt bắt đứng vòng tay,cúi đầu xin lỗi và hứa không bao giờ tái phạm!Sau tai nạn nghịch ngợm phải vòng tay xin lỗi mất mặt bầu cua, lão tưởng vai vế xếp xòng của mình sẽ bị tổn thương,xuống cấp dè đâu cả lũ xúm lại an ủi,hoan hô kịch liệt!Nhầm nhò gì.... mấy cái đũa cả đó!nhờ mày ra tay mà đám tụi mình hôm nay được tìm hiểu thực tế..... bí mật đời con gái một cách... ngon lành vừa rõ ràng vừa công khai!Nghe lũ bạn trời đánh không chết vỗ về,khuyến khích lão chỉ muốn đấm cho xịt máu mũi rồi tới đâu thì tới,nhưng nghĩ đến cái mông còn ê ẩm lão lại thôi,qua tai nạn để đời đó lão nghiệm ra được hai điều:trong thế giới con nít rất hiếm trên đời này có những xếp xòng chân chính,thứ thiệt, đa số là khù khờ,hám danh bị đẩy lên hay đưa ra làm bia đỡ đạn cho những này nọ hắc ám của đám đông!Đàn bà,con gái là vô cùng .... kỳ lạ!cực kỳ..... kỳ cục và rất ư là..... khó hiểu!Đáng lẽ bị lão làm trò xấu hổ như thế mít ướt sẽ nghỉ chơi lão ra hay ít nhất cũng không thèm nhìn mặt,trái lại con bé không hiểu suy nghĩ làm sao(hay con gái ít chịu suy nghĩ chỉ làm theo cảm tình và hành động chiều theo những đột phá tuy...... mất dậy! nhưng tràn đầy nam tính của con trai chăng?)lại đâm ra..... có vẻ thích lão!đi đâu cũng tò tò theo sau,chẳng những thế lại bỏ hẳn tính tham ăn căn bản của con gái,có cái bánh.cục kẹo đều sẵn sàng chia cho lão không đợi nhắc nhở hay đòi hỏi!Nhưng khổ một nỗi là lão chỉ giỏi những trò chơi dại lấy tiếng ngu! như trò... tụt quần bị ăn đòn quắn đít,chứ những trò làm thiệt lấy tiếng yêu! thì lão lại nhát như cáy,chả dám mở mồm hay ra tay lấy một lần!dù chỉ là một lần làm...... tan nát lòng nhau!như lòng mít ướt hay nhiều lòng cuộc đời khác nữa sau này đã dại dột và xui quẩy đi qua hay mới chỉ đi ngang khơi khơi đời lão!Chẳng hiểu sao! hễ giáp mặt đàn bà,con gái xấu đẹp già trẻ gì lão cũng như bị co rúm người lại,thở không ra hơi chứ đừng nói là mở mồm nói này nói nọ! Hơn thế nữa đôi khi chắc vì khớp quá lão buộc miệng... dạ,vâng nghe rất lễ phép,dễ thương làm cho phe con gái tiếp xúc với lão.... chới với,hụt hẫng.để rồi quay lưng, một đi không bao giờ trở lại!lão chắc những người con gái đi qua đời tôi không nhớ gì sao người đó thể nào cũng suy diễn lung tung và rồi rủ nhau đi đến một kết luận chung rất ư là ba láp ba xàm:giời ơi! người coi cao ráo đẹp giai thế mà lại là nhà thơ thuộc trường phái.... xăng pha nhớt à!rõ phí của giời nhỉ!Mà lão nào có phải hệ xăng pha nhớt gì cho cam! chẳng nhẽ chính lão không biết lão hơn bất cứ ai khác sao!Thỉnh thoảng xem những quảng cáo áo tắm hay những phim nói về cuộc chiến thầm lặng giữa những người khác phái lão cũng cảm thấy bản thân mình bị bọn bành trướng xâm lấn đâu đó ra gì!Mãi cho đến sau này,khi tuổi đã xê xế chiều và những chuyện liên quan đến tình cảm trai gái vớ vẩn này nọ đã được cho vào ngủ yên trong dĩ vãng lão mới tỉnh ngộ,khám phá ra rằng:sở dĩ lão..... sợ hãi đám đàn bà con gái đến như vậy là do..... năm bà chị của lão!Nhà chỉ có lão là út mà lại là út trai và duy nhất nữa! thế nên không muốn cũng phải muốn,lão nghiễm nhiên trở thành món hàng quí hiếm,cực độc có một và chỉ một của mọi người trong nhà!năm bà chị được phân công thay phiên nhau làm..... vú em! lo chuyện tắm rửa,ăn uống,chơi đùa cho lão,thôi thì khỏi nói!nâng như nâng trứng,hứng như hứng hoa,lão muốn gì được nấy, ngay cả đôi khi không muốn gì cũng được mấy bà chị sẵn sàng cho được nấy!mọi chuyện hầu hạ lão diễn biến tốt đẹp,lão thoải mái phè cánh nhạn hưởng thụ những tiện nghi .... con trai út một đó! cho đến khi được khoảng chín,mười tuổi thì gặp.... trục trặc về chuyện tắm rửa!Không hiểu tại sao, dù đã nằng nặc đòi tắm một mình với lý do chính đáng là đã đủ lớn và đủ khả năng,nhưng cả năm bà chị đều nhất quyết và nhất trí không đồng ý!với lý do cũng vô cùng hợp lý là nếu lão tắm dơ thì mấy bà bị...... mẹ la!thế là lớn tồng ngồng,đứng cũng đâu đó xấp xỉ vai hay ít nhất cũng gần tới nách,vẵn bị cả năm bà thay phiên nhau ngày này qua ngày khác lôi ra kỳ cọ triệt để và quyết liệt!Chẳng biết có phải vì muốn thực tế bằng mắt một cách rõ ràng thằng em trai duy nhất để sau này về.... nhà chồng cho khỏi bỡ ngỡ hay lạ nước lạ cái gì không! mà mỗi lần bị lôi ra tắm rửa, cả năm bà đủ cả năm kỳ cọ thằng em út đâu vào đó từ đầu đến ngón chân kỹ càng,cẩn thận từng tí một!Thế là lão cứ co rúm người lại,vừa nhột vừa mắc cở mà chỉ có thể ú a ú ớ phản kháng,chống đỡ trong ..... tuyệt vọng đến hãi hùng!Thương em như thế bằng mười hại em!đến nỗi từ co rúm,ú a ú ớ, ớn chè đậu những bà chị vũ phu,mạnh bạo! để rồi tiến triển,lớn lên trở thành sợ hãi,kính trọng đàn bà,con gái và cuối cùng bất đắc dĩ trở thành một trong những người đàn ông tuổi già xế bóng nhưng...... còn din! trên thế giới như bây giờ.Lão nhớ mãi buổi chiều ngày xưa,buổi chiều trở thành nỗi buồn dai dẳng,đeo đuổi lão,cũng nắng vàng nhàn nhạt,gió nhè nhẹ,chim bay đâu đó,lá rụng đó đây, lão ngồi cùng mít ướt bên hiên nhà,năm đó lão đâu khoảng hai mươi,hai mươi ba gì đó,mít ướt mới vừa mười tám,mười chín,hồi đó lão và mít ướt đang cùng học văn khoa nên văn chương, thơ phú khi có dịp là thảo luận,bàn cãi vô cùng.... lênh láng!lão ngồi bên mít ướt lâu lắm!buổi chiều cứ thế từ từ qua đi,mà lão thì cứ im thin thít, chẳng nói năng lấy được một lời nào cho ra vẻ....... bất bình thường một tí!thôi thì không nói được những lời bất bình thường thì trở về với những lời..... rất bình thường vậy!
_Mình chơi sáu tám nha!
Không chờ cho mít ướt đồng ý,lão nhìn lên trời thấy có con chim đang bay bèn mở lời:
_Trên trời có con chim bay
Trời ơi!thằng cha này vô duyên nha,dưới đất có mình là..... con chim đang ngồi đây! không thèm nói tới đi nói con chim đang bay làm chi vậy trời!
_Dưới đất có gả loay hoay ...... im lìm!
Trời ơi! không dám im lìm đâu!tui đang run muốn chết không thấy sao!hai tay mồ hôi ướt rịt nè!
_Im lìm đâu mà im lìm!
Trời ơi! vậy muốn gì thì nói đi! nói gì tui cũng chịu nghe hết trơn,không thấy tui đang lim dim chờ nghe..... nói gì! đó sao!
_Vậy nói gì nói tui lim dim nè!
Trời ơi! nói đi Một,mít ướt đang lim dim chờ nói gì thì nói kìa,đưa tay vuốt tóc đi,không vuốt tóc để đại lên...... đùi đi!không sao đâu, không ai thưa lính bắt đâu mà!Nói đi,cố lên! nào một hai ba..... Anh yêu em!
_ Dạ!
Sau tiếng dạ cụt ngũn,lãng nhách, vô cùng bất ngờ,rất nhỏ nhẹ và dễ thương đó của lão, mít ướt đứng dậy bỏ đi không một lời... tái ngộ!
Bây giờ lão ngồi đây,bên hiên nhà, giữa buổi chiều y chang buổi chiều ngày xưa! cũng nắng nhè nhẹ,gió hiu hiu,chim bay,lá rụng có khác chăng là nơi xứ lạ quê người và chàng thanh niên tên Một ngày xưa bây giờ đã trở thành lão Một cô độc,.... còn din!không vợ, không con,sống một mình một bóng lủi thủi ra vào..... cho đến hết đời!
Bỗng nhiên lão bật mình ngồi dậy,mở cửa,đi vào nhà,mít ướt ngày xưa đã trở thành....... bà cụ mít ướt,đang lui hui nấu nướng gì đó,lão tiến lại gần,lên tiếng:
_Bà này! để đó đi,ra đây với tui chút,tui có chuyện này muốn hỏi.
_Ông hỏi gì cứ hỏi đi,đang dở tay,tui nghe mà.
Mà bà đừng nghĩ tui có ý gì bậy bạ nha!
_Ông này hôm nay lạ dữ! rào trước đón sau chi vậy! ví dù có bắt ông bậy bạ chắc ông cũng chẳng dám bậy bạ đâu! tui biết tính ông từ hồi xửa,hồi xưa như vậy rồi!
_Bà còn nhớ buổi chiều hôm đó không?
_ Buổi chiều hôm đó nào?
_ Cái buổi chiều ngày xưa hồi còn ở bên nhà tui với bà chơi trò sáu tám đó,tui nhắc lại cho bà nhớ nha!
Trên trời có con chim bay
dưới đất có gả loay hoay im lìm
im lìm đâu mà im lìm
vậy nói gì nói tui lim dim nè!
_Cha!coi lụ khụ vậy mà trí nhớ còn ngon lành ghê ta! nhớ sao không nhớ,mà ông muốn hỏi gì về buổi chiều ngày xưa đó vậy?
_Bà nghe tui hỏi cho kỹ rồi trả lời thật lòng mình dùm tui nha! Nếu buổi chiều xưa đó thay vì rủ bà chơi sáu,tám tui nói tui..... yêu bà thì sao?
_ Bà cụ mít ướt tắt bếp.quay lại,ngồi xuống,mắt nhìn thẳng vào lão Một,giọng chậm rãi,nhỏ nhẹ:
_Khi con gái bị con trai...... tụt quần! sẽ có hai trường hợp xẩy ra,một là nghỉ chơi và không thèm nhìn mặt gả con trai đó nữa,hai là không có gì xẩy ra và không có gì xẩy ra có nghĩa là đã có gì xẩy ra rồi!ngày xưa ông có bị tui nghỉ chơi và không thèm nhìn mặt không?tui hỏi như vậy chắc ông đã hiểu?
Lão Một từ từ đứng dậy,xoay người bước ra cửa.
_ Ông đi đâu vậy? ông nhà tui sắp đi làm về,sửa soạn tắm rửa rồi cơm nước luôn thể!
_Tui ra ngồi ngoài hiên chút,lát nữa tui vào sau!
Trước hiên nhà,lão Một ngồi đó bất động,tay buông thỏng,hờ hững,bỗng nhiên đôi bờ vai lão run lên nhè nhẹ,từ hai khóe mắt những giọt lệ túa ra,lão òa lên khóc nức nở!
Buổi chiều đang chầm chậm xuống,vài tiếng chim lạc bầy vọng về xa xa từ đâu đó.



hoàng bạch thước
(Cabramatta 2012)





hoàng bạch thước

Tổng số bài gửi : 289
Join date : 11/11/2012

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết