Chữ Việt Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2106)

Go down

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2106) Empty Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2106)

Bài gửi by Nguyễn Thành Sáng 10/8/2020, 16:34

Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2106) 1


Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (2106)

Tình Buồn Mênh Mông

Đêm buông dần sao trí não triền miên
Bừng ngọn đuốc muộn phiền bao nghĩ ngợi
Nghe hụt hẫng thời gian vui hồ hởi
Bỗng khói mờ phất phới quyện không trung

Chớm Hạ sang mà lạnh lẽo khôn cùng
Vang âm ỉ mông lung trời da diết
Những ấm áp yêu đương từng mãnh liệt
Thoáng chốc thành cay nghiệt giáng vào tim

Tình thơ trao tha thiết đã bị dìm
Cả tâm huyết nhặt ghim làm khúc nhạc
Niềm rung cảm phải chăng giờ rải rác
Hứng lặng thầm lác đác giọt châu tuôn

Anh quên rồi ngày tháng khắn khít luôn
Thuyền hờ hững theo nguồn rong biển lớn
Nâng bọt trắng hả hê lùa sóng gợn
Lòng bạc lòng, đau đớn chỉ riêng mang

Níu kéo ư! Hay khóc chuyện nhỡ nhàng?
Ôm nuối tiếc bẽ bàng cho duyên số
Nào lầm lỗi, há đeo hoài mạng khổ
Để xuân tàn lại rộ đoá trầm tư

Ánh sao mai vẫn lững thững trù trừ
Còn bóng tối ngần ngừ chưa chịu khuất
Hoặc muốn xiết tâm can vùi phẫn uất
Trả nợ đời là luật của hoá công?

Trút cạn lời than, thổi tắt lửa hồng
Thôi bận bịu ngóng trông người Lãng Tử
Cắt phím lỡ xoá cung sầu chất ứ
Từ nay đành xếp chữ dệt vần mơ.


May 4, 2020
Tam Muội


Một Chút Cũng Hé Tầm Trông

Khung tĩnh mịch, hoàng hôn dần nhạt nắng
Con sông buồn chầm chậm lững lờ trôi
Hàng cây mé nhú chồi nơi bến vắng
Vẫn âm thầm lẳng lặng hứng tàn rơi...

Bỗng chiều nay có người em gái nhỏ
Từ phương nào về đó, đứng chơ vơ
Vẻ trầm mặc, thẫn thờ giăng lá cỏ
Khoé nghiêng bờ rỉ rả nhểu sầu lơ

Em đã khóc để mà vơi nỗi nhớ
Hay khóc quên, khóc bỏ bóng hình xa
Khi nghịch cảnh, ánh ngà treo cửa gió
Thì thể nào cũng có áng giăng qua

Rồi những lúc la đà màn lam khói
Phủ lờ mờ, ánh rọi khuất chìm sâu
Khiến đêm tối, cả bầu tăng sẫm tối
Lạnh muôn đời kéo tới lạnh thêm thâu

Trĩu nặng tâm hồn, đau thương cách biệt
Canh cánh lòng da diết cứ bao nhiêu
Ngày luẩn quẩn, liêu xiêu niềm tha thiết
Mãi thế nầy rồi biết liệu làm sao?...

Bức ảnh đó! Từ nào em chụp vậy?
Lúc vô tình tôi thấy buổi hôm kia
Nay man mác, lần ra, tìm sống lại
Chuỗi năm dài mê mải đợi trăng xa

Dẫu giây phút chỉ là như ngọn thoảng
Đẩy sương chiều bảng lảng giạt mênh mông
Nhiều quá đổi bềnh bồng phơi ngập trắng
Nhưng chút nào, chút chẳng hé tầm trông...


23/06/2020
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng
Nguyễn Thành Sáng

Tổng số bài gửi : 7407
Join date : 09/03/2016

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết